Thứ Ba, 4 tháng 1, 2022

Ước mơ

Ngày trước, tôi thường chuyện trò cùng một cụ bà hoạ sĩ hay ngồi vẽ bên góc phố. Bà luôn tâm niệm rằng đâu phải chỉ khi còn trẻ ta mới theo đuổi ước mơ với đong đầy nhiệt huyết, lúc trẻ vẽ vời một sớm ban mai thì về già điểm nét cho một chiều hoàng hôn nhạt nắng. Tuổi tác vốn dĩ không đủ sức ngăn bà lại.

Dĩ nhiên không phải ai theo đuổi ước mơ cũng có thể hiên ngang đứng trên bục vinh quang của cuộc đời, không phải ai mang hoài bão đều hưởng nhiều hoa thơm quả ngọt nhưng những cố gắng, kiên trì nhất định sẽ không làm bạn hổ thẹn.

Cách đây vài ngày tôi vô tình trông thấy trong quán ăn nọ một người anh đã lâu không gặp. Người anh họ này khi xưa luôn là thần tượng của tôi bởi những khát vọng anh ấy mang theo luôn cháy bỏng trong tim. 

Tôi thấy anh gầy rộc người và trông già hẳn đi. Trò chuyện cả một chiều mới biết thần tượng thuở bé của tôi đã ngừng đuổi theo những mơ ước. Anh ấy bảo công việc yêu thích kia bị bố mẹ phản đối gay gắt, anh thì chẳng muốn họ phải phiền lòng.

Giữa đam mê và gia đình đã có nhiều điều làm anh phải dằn vặt. Anh kể với tôi, có một dạo anh phải nằm viện cả tháng liền chỉ vì những nghĩ suy như một chiếc thuyền nhỏ lạc giữa lòng đại dương, chúng khiến anh tôi trông tiều tụy đến nỗi khó lòng nhận ra. 

Ước mơ luôn là cái đích ở phía trước mà ai cũng muốn tiến về. Chúng ta hệt như những mầm cây đơn độc mà thế giới xung quanh lại chính là mảnh đất khô cằn, ước mơ đem đến nguồn năng lượng, mang tới cả những tia nắng ban mai. 

Có ước mơ, ta được cuộc đời “tưới” lên những động lực. Dù mảnh đất ấy nhiều lúc có đôi chỗ chênh vênh nhưng rồi mầm cây cũng sẽ phát triển theo một cách riêng, bằng những bước đường riêng dành. 

Khi con người có ước mơ họ luôn chọn cố gắng, cố gắng nhiều hơn nữa. Bởi họ hiểu rằng khi vắng bóng những hoài bão trong đời, mảnh đất khô cằn chẳng thể màu mỡ thêm, mầm cây cứ thế mà úa tàn trong vô định. 

Đường đến ước mơ không phải là một cuộc đua bởi mỗi người đều có một đích đến và những cung đường dài ngắn khác nhau. Dù cho có phải trải qua cay đắng bởi nhiều lần thất bại nhưng nếu dám can trường bước tiếp cuộc đời nhất định sẽ mỉm cười. 

Rồi sẽ đến một ngày, rừng cây mơ ước và hy vọng của bạn sẽ vươn lên khỏi mảnh đất nhỏ bé, phát triển thật cao, thật xa đem về những hoa thơm quả ngọt, những niềm hạnh phúc của riêng bạn.

Dẫu thế nào thì chính bạn mới có thể làm nên được điều đó, bằng chính trái tim, chính những khát vọng của mình. Giữa cuộc đời vần vũ, mong rằng trong tim bạn luôn luôn nung nấu những ước mơ.


Thứ Hai, 3 tháng 1, 2022

NHỮNG NGHỊCH LÝ TRONG THỜI ĐẠI NGÀY NAY

1. Thời đại gì mà Smartphone ngày càng mỏng manh, con người ngày càng mập béo.

2. Thời đại gì mà bạn bè ngã thì người ta cười, còn điện thoại rơi thì người ta khóc.
3. Thời đại gì mà tính năng quan trọng nhất của nghe – gọi chính là nút phớt lờ cuộc gọi của người thân.
4. Thời đại gì mà người ta có thể tự tin làm đủ trò trên màn hình điện thoại trừ việc nhìn thẳng vào mắt người khác.
5. Thời đại gì mà hẹn hò muốn sờ vào đâu cũng được, miễn là không sờ vào điện thoại của nhau.
6. Thời đại gì mà khi điện thoại rơi vỡ, chúng ta lo lắng dằn vặt, còn khi những thứ khác bị mất, bị rớt,… chúng ta quá lười để cúi xuống nhặt chúng lên. Đó có thể là cục tẩy, cây bút, mối quan hệ, thậm chí là một ước mơ?
7. Thời đại gì mà người ta ngồi bên bia rượu hàng giờ dễ hơn đợi chờ nửa giây đèn đỏ.
8. Thời đại gì mà vứt rác bừa bãi là không hay, nhưng người ta vẫn cứ làm mỗi ngày.
9. Thời đại gì mà biết dành vài phút mỗi ngày để tập thể dục khiến ta khỏe hơn, minh mẫn hơn, nhưng không nhiều người làm.
10. Thời đại gì mà người ta có nhiều bằng cấp nhưng lại có ít kiến thức.
11. Thời đại gì mà con người có ít nhưng xài nhiều, mua nhiều nhưng sử dụng ít.
Công nghệ kết nối càng phát triển, con người càng cảm thấy cô đơn và xa rời thực tại...

Trong mắt Chúa con vẫn thật đáng yêu

Cuộc hành trình của chúng ta không bao giờ là một cuộc hành trình đơn chiếc, lẻ loi. Không phải lúc nào ta cũng có thể nếm trải những mật ngọt với hương hoa. Không phải lúc nào ta cũng sống trong an nhàn sung sướng. Nhưng ta tin, dù chân ta có dẫm phải gai góc vương vãi giữa con đường, dù tay ta có lấm lem bao vết nhơ tội lỗi, trong mắt Chúa, ta vẫn là người con thật đáng yêu của Ngài.