Lạy Chúa,
Ngôi Thánh Đường của đời con
Không thể xong trong một sớm một chiều,
Nhưng vun đắp trải qua nhiều năm tháng,
Cùng với nhiều biến dạng của thời gian.
Có thể, con sẽ vui mừng hay than van khóc lóc,
Con sẽ đổ giọt mồ hôi khó nhọc,
Thậm chí,
Đổ máu đào khi học biết thương đau…
Thế nhưng, con mãi vững tin vào sức mạnh
Chẳng phải từ nơi con để vượt thắng giòng đời,
Mà tâm nguyện: chỉ nơi Ngài, Thiên Chúa,
Ngôi Thánh Đường con sẽ tựa trung kiên,
Để trụ vững giữa đảo điên nhân thế,
Để hiên ngang đứng giữa bể dâu đời…
Lạy Chúa, con chỉ là người thợ cả,
Chính Ngài, con không quá lời đâu:
Là Thiên Chúa, là Khởi-Đầu, là Chung-Cuộc,
Chính Ngài, Nhà-Kiến-Trúc của đời con…
“La Cathédrale de ma vie” của CHARLES SINGER
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét