Thứ Hai, 3 tháng 10, 2022

Thật ra, đi đến độ tuổi nào đó, đôi lúc chúng ta cũng hoài niệm...


Thật ra, đi đến độ tuổi nào đó, đôi lúc chúng ta cũng hoài niệm, cũng thương nhớ về cái thời mơ mộng ngày xưa, nhưng thực tế, chẳng còn đủ mạnh mẽ, chẳng còn đủ can đảm để nhấc máy lên thực hiện một cuộc gọi về những ký ức...

Đôi lúc thậm chí bạn còn phải thở dài chán chường vì cho rằng tình người thật đắt đỏ. Chỉ cần bạn chuyển nơi sinh hoạt, các bạn bè bằng hữu, những người gọi là anh em đều không còn cố gắng nói chuyện với bạn nữa. Hoặc giả sử như khi không còn quan tâm liên lạc thường xuyên họ thì ngay cả những người anh em thuộc diện thân thiết nhất hầu như quên mất bạn từng là ai.

Để bắt đầu một mối quan hệ thì không khó, thậm chí rất dễ. Nhưng để nuôi dưỡng được mối quan hệ đó bền lâu, vững chãi, lại là chuyện khó khăn vô cùng. 

Giữa nhịp sống nhọc nhằn hối hả, khi ai trong chúng ta cũng tất bật với những mối lo toan về học hành, sự nghiệp, về lý tưởng sống và cả ước mơ. Dù mạnh mẽ bao nhiêu cũng có những phút giây ta chạnh lòng cần một lời an ủi...

Nhưng sẽ thật khó để chủ động nói lời an ủi cho một ai mà quá lâu rồi ta không có những liên lạc thường xuyên...

Và cũng thật khó nhận được một lời an ủi từ ai khi họ chẳng còn nhớ bạn từng gọi họ là ai...

Tích tắc... thời gian trôi lại trôi...!!

Không có nhận xét nào: