Thứ Tư, 30 tháng 11, 2022

Hạnh phúc cho người nào được Thiên Chúa thấy


 Như một sự tình cờ, lúc đang đi dọc theo bờ hồ Galilê,

Đức Giêsu thấy bóng dáng các anh đánh cá quen thuộc.

Hẳn họ đã có lần nghe Ngài giảng và thấy Ngài chữa lành bệnh nhân.

Đức Giêsu yên lặng nhìn các anh làm việc.

Họ đang quăng lưới bắt cá hay ngồi trong khoang vá lưới với cha.

Cảnh tượng rất đời thường và ấm áp.

Đẹp biết mấy chuyện con người làm việc chung với nhau.

Sau này họ sẽ biết cách làm việc với nhau trên con thuyền Giáo Hội.


Chúa Giêsu hôm nay cũng thấy tôi.

Tôi thế nào, Ngài thấy tôi thế ấy.

Cái nhìn của Ngài không làm tôi bị tê liệt, nhưng cho tôi tự do.

Ngài chấp nhận trọn vẹn con người tôi, cả tội lỗi và yếu đuối.

Chẳng cần son phấn, tôi thu hút Ngài bằng cái mộc mạc của tôi.

Ngài gặp tôi hôm nay lúc tôi đang mải mê làm một việc gì đó.

Ngài gặp tôi giữa cái vất vả kiếm sống của đời thường.

Hạnh phúc cho người nào được thấy Thiên Chúa (Mt 5, 8),

và cũng thật hạnh phúc cho người nào được Thiên Chúa thấy.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Hôm nay tôi mong theo Chúa hơn hôm qua, và ngày mai hơn hôm nay


Simon và Anrê đã bỏ chài lưới, Giacôbê và Gioan bỏ thuyền và cha.

Sự từ bỏ nào cũng gây ít nhiều xót xa đau đớn.

Biển cả, sóng nước, thuyền bè, lưới cá, người cha, người vợ:

biết bao giá trị phải bỏ lại, những người tôi đã và vẫn còn yêu mến.

Từ bỏ chỉ khả thi nếu tôi gặp một giá trị cao hơn, một tình yêu lớn hơn.

Chúa không đòi mọi người phải sống đời tu, nhưng đòi phải từ bỏ mình.

Từ bỏ đơn giản là đặt Thiên Chúa lên trên mọi thụ tạo khác,

là chọn Giêsu trong giây phút hiện tại, là đón lấy cái bấp bênh.

Bốn anh ngư phủ đã lên bờ để đi theo một ông thợ mộc bỏ nghề.

Đời họ đã sang một trang mới.


Hôm nay Chúa vẫn đi ngang qua đời tôi như một sự tình cờ.

Ngài vẫn thấy, vẫn gọi, để tôi bỏ và đi theo.

Không thấy và gọi, thì cũng chẳng ai từ bỏ và đi theo.

Tiến trình này được lặp lại nhiều lần, làm nên hành trình Kitô hữu.

Hôm nay tôi mong theo Chúa hơn hôm qua, và ngày mai hơn hôm nay.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2022

Lá thư của Chúa Giê-su

 


Dear my son and daughter,

Con yêu của Ta, 

If you never felt pain, then how would you know that I am a Healer?

Nếu con chưa từng biết đến đau khổ, làm sao con biết Ta là Đấng Chữa Lành?

 If you never had to pray, how would you know that I am a Deliverer?

Nếu con chưa từng phải cầu xin, làm sao con biết Ta là Đấng Ban ân Sủng ?

If you never had a trial, how could you call yourself an overcomer?

Nếu con chưa từng phải cố gắng, làm sao con có thể gọi mình là người chiến thắng ?

If you never felt sadness, how would you know that I am a Comforter?

Nếu đời con chưa từng u sầu, làm sao con cảm nhận được Ta là Đấng An Ủi ?

If you never made a mistake, how would you know that I am a forgiver?

Nếu con chưa từng phạm sai lầm, làm sao con biết được Ta là Đấng Tha Thứ ?

If you knew all, how would you know that I will answer your questions?

Nếu con biết tất cả mọi sự, làm sao con có thể xác tín rằng Ta sẽ trả lời cho mọi vấn nạn của con ?

If you never were in trouble, how would you know that I will come to your rescue ?

Nếu con không bao giờ lâm vào cơn nguy khốn, làm sao con biết rằng Ta sẽ đến cứu chữa con ?

If you never were broken, then how would you know that I can make you whole?

Nếu con không bao giờ vấp ngã, làm sao con biết Ta là Đấng làm mọi sự tốt lành cho con.

If you never had a problem, How would you know that I can solve them?

Nếu con chưa từng gặp vấn nạn, sao con hiểu được rằng Ta có thể giải quyết ?

If you never had any suffering, Then how would you know what I went through?

Nếu con chưa từng phải chịu đựng những nỗi mất mát, làm sao con hiểu được Ta cũng đã trải qua tất cả ?

If you never went through the fire, then how would you become pure?

Nếu con chưa bao giờ chịu thanh luyện, làm sao con có thể trở nên thanh khiết?

If I gave you all things, how would you appreciate them?

Nếu Ta cho con tất cả, làm sao con biết quý trọng những gì con đang có.

If I never corrected you, how would you know that I love you?

Nếu Ta không bao giờ sửa sai con, làm sao con hiểu được Ta yêu con dường nào?

If you had all power, then how would you learn to depend on me?

Nếu con có tất cả sức mạnh, quyền lực, làm sao con học biết trông cậy vào Ta?

If your life was perfect, then what would you need me for?

Nếu cuộc sống của con quá hoàn hảo, thì con đâu cần đến Ta?

Love,

Yêu con,

Jesus

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2022

Khi chán nản, hãy nghĩ xem mình còn lại bao nhiêu ngày để dằn vặt?


Khi chán nản, hãy nghĩ xem mình còn lại bao nhiêu ngày để dằn vặt, còn bao nhiêu thời gian để phung phí? Chúng ta vui, một ngày cũng qua đi, chúng ta buồn một ngày cũng kết thúc. Nếu nhận ra điều này hẳn sẽ không dễ dãi để cuộc sống mình âm u nữa.

Khi phiền muộn, hãy nghĩ xem thật ra cuộc sống là những phép trừ, gặp nhau một lần là ít đi một lần, sống hết một ngày là giảm đi một ngày, có gì đáng để phí hoài? Không quên tình nghĩa, không nghĩ thị phi, không chấp oan trái, không thẹn với Chúa, với lương tâm mình là được.

Khi không được như ý, hãy nhìn qua những người đang đau khổ trong bệnh viện, chúng ta vẫn mạnh khỏe và hãy xem trên thế giới một giây có bao nhiêu người phải rời đi, chúng ta vẫn còn sống chính là hồng ân Chúa ban cho chúng ta và là niềm hạnh phúc. Con người muốn có một đời sống khỏe thì tâm phải đơn giản, thân phải nhẹ nhàng, thường xuyên tâm sự với Chúa.

Khi nổi giận, hãy nghĩ xem sao mà ấm ức? Có cần vì những việc không quan trọng mà bực mình? Ăn uống đúng cách, làm việc điều độ, vận động vừa đủ, nghỉ ngơi hợp lí, khoản nào tiết kiệm thì tiết kiệm, phần nào nên tiêu thì chi ra. Mỗi chúng ta tốt thì gia đình và người thân mới tốt, mọi người đều sẽ tốt.

Khi tính toán, hãy nghĩ xem con người đi một vòng trong thế gian đều trở về điểm 0, đến cuối cùng chúng ta đều đứng trước mặt Chúa, vậy sao chúng ta phải chi li so bì, không biết nhường nhịn? Nói nhiều thì tổn thương người, tính nhiều thì tổn thần khí, chi bằng đừng so đo nữa, làm một người vui vẻ dễ chịu, không thẹn với Chúa, với bản thân!

Làm người, còn sống, có cơm để ăn, có nước để uống, có áo để mặc, có giường để ngủ, có núi để leo, có sách để đọc, có việc để làm, có đường để đi hãy biết tạ ơn Chúa mỗi ngày. Amen


“Hãy đi trình diện với các tư tế.” (Lc 17, 14)


Lạy Chúa, đã một lần khi ngồi giữa một phi trường rộng lớn, nhìn dòng người qua lại trước mặt thuộc đủ mọi mầu da, ngôn ngữ và văn hóa. Lúc đó Chúa đã mở mắt con để nhận ra rằng: Chúa yêu thương và muốn cứu độ tất cả mọi người trong số họ; còn họ, giữa muôn vàn lo toan bận rộn, một cách nào đó, đang trên đường đi trình diện thầy tư tế’. (Lc 17, 14) Chính lúc đó con mới nhận ra rằng: sứ mạng Ki-tô hữu của con là làm cho họ nhận thức ra, mình được Chúa yêu thương. Tuy con chưa làm được gì nhiều để họ nhận biết tình thương của Chúa, con xin Chúa dạy con ít là biết cảm tạ Chúa thay cho họ. Phải chăng đó chính là ơn gọi cao quí nhất Chúa dành cho con! 

A-men

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2022

Thanks Mom and Dad



Lạy Chúa!

Con có đọc được một câu ở đâu đó rằng: “Khi còn bé không hiểu tại sao ba mẹ lại có thể thức sớm như vậy. Sau này lớn lên mới biết, đánh thức họ không phải là đồng hồ báo thức, mà là cuộc sống và trách nhiệm. Nào có năm tháng tĩnh lặng, chẳng qua là có người mang gánh nặng thay bạn bước đi mà thôi”. 

Thật sự mà nói càng lớn thì con càng nghĩ đến cha mẹ nhiều hơn. Con cái càng khôn lớn, trưởng thành đồng nghĩa với việc cha mẹ thì ngày càng một già đi. Mái tóc lại thêm nhiều sợi bạc, sức khỏe thì yếu dần, bao lo toan gánh nặng cuộc đời vẫn chưa hề vơi.

Con sẵn sàng nói lời yêu thương, quan tâm với những người xa lạ, nhưng đối với cha mẹ con lại không làm được. Những cái ôm, những lời tâm sự, những câu nói tình cảm hầu như không có. Biết bao lần con làm phiền lòng những người đã phải vật lộn một nắng hai sương, lam lũ với bao nhiêu mồ hôi nước mắt chỉ vì mong muốn, dìu dắt con nên người. Biết bao lần con lỗi phạm chuẩn mực đạo hiếu chỉ vì muốn được tự do sống theo ý riêng mình...

Con xin Chúa thương chúc lành cha mẹ của con. Từng ngày trôi qua, có Chúa dẫn đưa bình an. Dù thời gian trôi nhanh, sức thiêng Ngài ban cho mãi luôn tuôn tràn, để cha mẹ sống yên vui tuổi già. 

Và xin cho con luôn ghi nhớ rằng: “Vì của dâng cho cha sẽ không rơi vào quên lãng. Của biếu cho mẹ sẽ đền bù tội lỗi, và xây dựng đức công chính của ngươi" (Hc 3, 14-15)

Amen.

*P.T.H

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2022

Review sách: "Còn chút gì để nhớ"

  


"Còn chút gì để nhớ ” – một câu hỏi tu từ không cần câu trả lời. Một câu chuyện nhẹ nhàng, dễ thương, lãng mạn mang chút gì đó bồng bột, ngây thơ của tuổi mới lớn. Nguyễn Nhật Ánh như là người từng trải, mang cả tâm hồn và cảm xúc thật vào trong câu chuyện. Chương yêu Quỳnh, Quỳnh cũng thế... Dù cái tình cảm ấy không đủ lớn để hai người đến được với nhau, nhưng cũng khiến cho người đọc nghẹn ngào suy nghĩ. Tình yêu đúng là chẳng bao giờ dễ dàng...