Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

Trà...

Chiều hôm nay, chẳng trà, cũng chẳng cà phê không đường, nên không đắng, mà thấy lòng mằn mặn đến lặng người.. 

Mây chẳng buồn trôi, gió cũng lắc đầu không muốn thổi. Ta cũng thử ngồi một mình, thử cảm giác chẳng muốn đi đâu.. 

Một từ chưa hẳn là một câu, nhưng nhiều chữ cũng không góp thành tiếng nói. Nếu chiều nay mưa có đổ, chắc là tại vẫn nặng lòng, vẫn còn đặt nặng chuyện gió mây.. 

Tích tắc.. từng phút.. từng giây.

Không có nhận xét nào: