Hành trình của mỗi người sống trong cõi đời này có lẽ là một hành trình đi tìm, nhưng mà tìm gì? Cứ theo lẽ thường tình của cuộc sống, chắc hẳn khi còn trẻ người ta thường tìm tiền tài danh vọng, lớn hơn người ta tìm sự khôn ngoan, khi lớn hơn một chút nữa người ta tìm hạnh phúc và muốn thời gian quay về với tuổi thơ để được sống mạnh mẽ hơn, rồi đến cuối cuộc đời người ta tìm và khao khát được viên mãn, bình an. Đối với tôi, hành trình cuộc đời là một hành trình kỳ diệu nơi đó chính con người thụ tạo nhỏ bé, yếu đuối và bất toàn của tôi khám phá ra sự thánh thiêng vĩ đại, vô song và toàn vẹn của ý định mà Thiên Chúa muốn dành cho tôi.
Tôi tự hỏi mình tại sao lại đi tìm ý định của vị Thiên Chúa nào đó mà tôi chưa từng gặp mặt? Mọi người thường bảo tôi là dại dột bởi vì con đường công danh sự nghiệp phía trước thì sẵn sàng rộng mở và hiển hiện, còn cái ý định gì đó của một Đấng nào đó thì chẳng thể thấy mà cũng chẳng biết được thì tại sao lại cứ phải tìm, phải theo đuổi. Thật ra, tôi cũng như họ chẳng biết gì về ý định nhiệm mầu mà Thiên Chúa dành cho tôi nhưng khác họ, đối với tôi Ngài không hề ẩn nấp ở đâu đó xa tít cuộc đời tôi, không lờ mờ như cái cách mà người ta nhìn một tấm kính đầy vết trầy xước bám bụi, Ngài ở gần bên tôi và tôi thấy Ngài hiện diện trong mỗi biến cố đời sống hàng ngày của mình. Chính Thiên Chúa đang giãi bày cho tôi về chính con người tôi và về chính Ngài, tôi chợt nhận ra lâu nay tôi cứ nghĩ tôi biết quá rõ bản thân mình, nhưng không tôi đã sai, tôi chẳng biết gì cả và chỉ qua Thiên Chúa – Đấng Mạc Khải – tôi biết hơn về tôi, về ý nghĩa cuộc đời của tôi.
Cũng như chuyện người thương gia tìm được viên ngọc quý trong tin mừng của thánh sử Mát-thêu, sau đó ông bán tất cả những gì mình có để mua cho kì được viên ngọc quý ấy (Mt 13, 42-45). Chắc hẳn ông đã phải tìm kiếm trong liên lỉ viên ngọc ấy mà cũng chẳng biết khi nào tìm thấy. Bản thân tôi mỗi ngày cũng tự đặt cho mình câu hỏi “Tôi đang tìm kiếm điều gì khi dấn thân vào đời sống ơn gọi dâng hiến?”. Hơn ai hết chính tôi hiểu rõ bản thân mình luôn khao khát và tìm kiếm một điều gì đó rất đặc biệt, một điều gì đó mà chính Thiên Chúa đã đặt để trong chính con người của tôi rồi và giờ tôi phải tìm kiếm để khám phá điều ấy. Và để tìm kiếm điều mình muốn chắc hẳn tôi phải trở nên giống như người thương gia đi tìm ngọc kia, liên lỉ, kiên trì và nhẫn nại.
Nếu biết quá rõ mình cần tìm gì thì cần gì phải đi tìm nữa vì thế tôi để những lời của Chúa Giêsu trong tin mừng Thánh Gioan như lời mời gọi cho bản thân tôi mỗi ngày
“Các anh tìm gì thế?”
Họ đáp: “Thưa Ráp-bi (nghĩa là thưa Thầy), Thầy ở đâu?”
Người bảo họ: “Đến mà xem”.
Họ đã đến xem chỗ Người ở, và ở lại với Người ngày hôm ấy”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét