Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017

Viết cho người đón Tết xa

Tết xa, người ta bảo nhau rằng “tết là để về nhà”. Có ai mà lại không trông cho một năm qua đi rồi lại được về gần hơn bên mái ấm. Cuộc đời bộn bề những lo toan, mệt mỏi và xô bồ, nhịp sống cứ thế trôi ngày này qua ngày khác. Tìm đâu cũng không ra một nơi nào bình an bằng bên người thân. Tết – thời gian được mong chờ nhất, trẻ con mong bao lì xì đỏ, cha mẹ mong thấy bóng dáng đứa con đi học xa nhà, con cái đợi cha mẹ sau những tất bật của mưu sinh cơm áo gạo tiền trở về bên cạnh.
1e15a6429ddd06cedd654fce02e5f289

Thế nhưng chẳng phải ai cũng có thể vẹn tròn đón một cái tết hân hoan. Có những đứa con vì chẳng đủ tiền mua một tấm vé về quê mà không muốn cha mẹ lo lắng đành nghẹn nước mắt ở lại Sài Gòn để đón mùa sum vầy cô đơn. Có những người cha người mẹ vì thương cho đàn con thơ nơi quê hương không có manh áo mới mà đành ngậm ngùi bươn chải cho qua ba ngày Tết, “vé nó rẻ hơn nên mới đủ tiền mua”.
Xót biết mấy cánh hàng rong buổi sớm khuya, ánh mắt hằn lên vết thời gian, vết gian khổ nhọc nhằn nắng mưa. Thương lắm khi đông bão vùi mặt đất những người mẹ trùm bao nilon ôm lấy gánh hàng, chẳng dám về lỡ đâu trời tạnh mưa.
tet-xa-xu-cua-thuc-tap-sinh-nhat-ban-2016

Sài Gòn sầm uất, nhộn nhịp, đầy ánh đèn rực rỡ nhưng ở một góc nhìn khác ta lại bắt gặp được những mảnh đời khó khăn phải đón Tết xa nhà. “Tết này có về không con?”, “Con về vào ngày mấy?” đó là những câu hỏi mà ta thường bắt gặp trong cuộc trò chuyện điện thoại từ quê gọi lên trong những ngày cận Tết, nó khiến những người không có điều kiện về quê phải nghẹn lòng. Họ mong muốn, nhớ mong cái Tết ở quê nhà, sum vầy bên mâm cơm gia đình nhưng vì công việc mưu sinh, mong kiếm thêm tiền thu nhập từ những ngày nghỉ nên họ dành phải ở lại, phải ăn Tết nơi đất khách quê người. Sài Gòn niềm vui nhiều đấy nhưng nỗi đau buồn mấy ai hay!

Không có nhận xét nào: