Thứ Năm, 14 tháng 9, 2017

Miền lặng

Con tưởng Ngài đang im lặng
Mặc con giữa cuộc khóc cười
Tưởng Ngài đành tâm ngoảnh mặt
Mặc bao trôi nổi phận người
Con tưởng Ngài đang im lặng
Mặc con liên lỉ khẩn cầu
Lòng đầy hoang vu quạnh vắng
Con nào nghe được gì đâu!
Chỉ vì con không đủ lặng
Giữa cơn biến động dòng đời
Nặng lòng với bao cay đắng
Con quên không ngước lên Trời
Chỉ vì con không đủ lặng
Nên bão tố cứ gầm gào
Chỉ vì con không đủ lắng
Nên lòng đời cứ chênh chao
Chỉ vì con không đủ lặng
Sao nghe được tiếng thì thầm
Lời yêu bao là dịu ngọt
Cũng rơi vào cõi lặng câm…
Lạy Ngài, này con xin hứa
Sẽ vào miền lặng thật sâu
Để nghe thôi, không nói nữa!
Để đời con lại khởi đầu…
(Cao Gia An, S.J).

Không có nhận xét nào: