Cánh cửa hé mở khi con đã chìm sâu trong giấc ngủ. Bố nhẹ hôn lên trán con, kèm theo dòng chữ...bố đi công tác, tạm biệt con gái, chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm…
Thỏi sôcôla tan dần, như những bông tuyết dần nhẹ biến mất trong thế giới ấm áp của nắng, thả nhẹ người buông lỏng mặc cho cả thân hình rơi tự do xuống chiếc ghế đá đã cũ kỷ và bạc màu nằm lặng lẽ trên thảm cỏ xanh. Nắng đã lên, những tia nắng đấu tiên của một ngày mới hắt nhẹ như muốn dội đi tất cả, lác đác một vài giọt nắng mật còn nằm vắt mình bên kia bầu trời. Những bước chân quyện lẫn trong mùi khí mới vừa được đổ xuống từ một bàn tay vô hình nào đó, lâng lâng có chút mơ hồ…chiều nay bố bay!
Chiều nay bố bay! Chuyến bay kéo dài đến ba ngày!
Bố sẽ đến vùng đất Giêrusalem, phía Nam của Palettin, con đã thấy trên bản đồ, đó là một vùng đất rộng lớn và bát ngát đồng lúa vàng cùng những vườn nho trĩu nặng, sẽ có rất nhiều việc bố phải làm trước khi được về nghỉ cùng con. Bố sẽ có một buổi làm việc ở văn phòng có tên là Gôngôtha với chú Philatô và một nhóm thượng tế to lớn, lổm chổm những chòm râu. Bố sẽ có chút thoáng buồn và có chút thất vọng, vì chả ai hiểu, chả ai đồng tình với “luận án” của bố cả, bởi họ cũng ganh ghét, lo sợ, cứng lòng và kém tin với “lối sống môi miệng” của họ quá, phải không bố!
Nhưng con biết bố con là một nhà kinh doanh tài ba, bố lại có biệt tài luật sư giỏi, bố sẽ trở về trong chiến thắng vinh quang và rồi họ sẽ phải tâm phục khẩu phục.
Con sẽ chờ bố nhé! Chúng ta sẽ có một bữa tối cùng vài lát bánh mì và một ít rượu nho….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét