Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

Người thanh niên trong đêm muộn ở giáo đường.

Lúc đó khoảng 10h tối, tôi chưa ngủ được nên đứng trước khung của sổ nhà ngủ nhìn qua nhà xứ, tôi bắt gặp ngay hình ảnh một anh thanh niên chừng 25- 30 tuổi, đứng trước của nhà thờ một lúc lâu, có lúc anh quỳ xuống rồi lại đứng lên, tôi nghĩ là anh đang cầu nguyện. Tôi đứng thêm một chút nữa thì thấy anh đi ra sân nhà thờ cúi xuống lượm một vật gì đó, rồi anh đi đi lại lại khu vực trước nhà thờ và cứ cúi xuống nhặt hay tìm kiếm một vật gì đó. Tôi nghĩ anh ta bị mất một vật gì đó nên tìm kiếm quanh đó, nhưng tôi đã nghĩ sai, anh ta lượm những bịch rác mà mọi người chơi trong nhà thờ xả ra đó rồi đem bỏ vào thùng rác gần đó. Sau khi đã lượm hết  rác anh đi ra chỗ tượng đài Đức Mẹ cúi chào Mẹ một lúc lâu rồi lên xe phóng một lèo ra cổng, tôi nhìn theo anh cho đến khi khuất hẳn.
       Vì lúc đó cũng đã trễ nên chỉ có mình tôi đứng đó nhìn anh làm những việc tuy nhỏ bé nhưng là một sự hy sinh lớn lao. Vì tôi nghĩ chắc anh ta mới đi làm ca đêm về nên ghé vào nhà thờ để chào Chúa và cầu nguyện. Lúc đó trong đầu tôi lóe lên một suy nghĩ, họ là một người giáo dân bình thường suốt một ngày lao động vất vả, chẳng có thì giờ để nghỉ ngơi vậy mà họ đã sẵn sàng hy sinh thời gian đến với Chúa và làm những công việc không ai biết tới nhưng có Chúa biết tới. Tới chắc hẳn anh ta là một giáo dân tốt lành và thánh thiện, vì hầu như tối nào tôi cũng thấy anh đến nhà thờ vào lúc đã trễ, (tôi không biết anh có phải là người Công Giáo không,  nhưng tôi nghĩ có hay không không quan trọng cho bằng tâm hồn anh luôn hướng về Thiên Chúa).
             Chính  hành động của anh ta làm tôi suy nghĩ. Anh làm lụng vất vả suốt một ngày, đến đêm mới tranh thử ghé vào viếng Chúa được một chút. Còn tôi đã đến với Chúa được bao nhiêu phút trong ngày trong khi tôi có nhiều thì giờ hơn anh, và Chúa Giê-su Thánh Thể ở cạnh tôi nhưng một ngày tôi viếng Chúa được mấy lần, tôi nghĩ đến Chúa được bao nhiêu giây trong ngày. Chúa cho tôi một ngày 24h mà tôi dâng lại cho Chúa bao nhiêu giờ, vậy mà mỗi lần lên với Chúa tôi lại thấy mất nhiều thời gian của tôi vậy.
  Lạy Chúa, xin giúp con biết nhận ra hồng ân của Chúa ban cho con quá nhiều. Từ khi con thành hình trong lòng mẹ và cho đến giây phút của hiện tại ngày hôm nay, ân ban của Lòng Thương Xót Chúa vẫn luôn đổ tràn trên cuộc đời con. Với ngôn từ và khả năng của mình con không làm sao con kể xiết… Ôi! Tình yêu vô bờ bến. Xin cho con luôn sống trong tâm tình tri ân để từ đó biết cảm tạ Chúa bằng chính đời sống chứng tá cho xứng đáng.

Không có nhận xét nào: