"Các em học
sinh thân mến,
Thành phố và cả nước
đang nỗ lực phòng chống đại dịch Corona. Thầy biết rằng nhiều em đang rất lo lắng
và sẽ rất lúng túng trong các hoạt động học tập, rèn luyện mà phải tuân thủ các
quy định phòng dịch bệnh.
Thầy tin rằng
trong thời gian qua các em cũng đã tìm hiểu về Virus Corona và cách phòng chống
nó qua nhiều kênh thông tin. Các em cũng sẽ được cung cấp thông tin và hướng dẫn
cách tự bảo vệ mình, cách phòng chống bệnh cụ thể trong buổi đầu tiên đến trường.
Trong thư này thầy sẽ không nói về những điều đó mà thầy muốn dặn dò các em một
số điều mà thầy cho rằng nó vô cùng quan trọng trong việc giúp các em học tập,
rèn luyện để trở thành con người trưởng thành, con người hạnh phúc.
Các em phải hiểu rằng
khi gặp khó khăn thì cũng là lúc con người ta có cơ hội để phát triển bản thân,
có cơ hội để thể hiện bản lĩnh vượt khó, thể hiện lòng yêu thương và trách nhiệm
với cộng đồng.
Trên nhiều trang
web có lẽ các em đã xem, bên cạnh những việc làm xấu xí như tranh giành mua khẩu
trang và thuốc diệt khuẩn, bán quá giá khẩu trang thì cũng rất nhiều những hình
ảnh rất cảm động, rất tình người là những nơi phát khẩu trang miễn phí, là những
y, bác sĩ, thầy thuốc ngày đêm không mệt mõi, quên thân mình để chăm sóc bệnh
nhân. Và nếu nói về quá khứ thầy xin trích một đoạn:
"Nhớ lại cách
đây 17 năm (2-2003), đại dịch SARS hoành hành tại nước ta. Bệnh viện Việt -
Pháp được chọn làm trung tâm nghiên cứu và chữa trị. Một trong những bác sĩ
hàng đầu trực tiếp khám và điều trị là Tiến sĩ Carlo Urbani.
Thật đau xót,
trong quá trình cứu chữa, ông đã bị lây nhiễm căn bệnh này và đã trút hơi thở
cuối cùng vào lúc 11 giờ 45 trưa 29-3-2003.
Sau 45 ngày, ngoài
6 thầy thuốc, đại dịch SARS được khống chế mà không một dân thường nào tử vong.
Giờ đây, tại một
góc nhỏ nơi Bệnh viện Việt - Pháp, ít ai biết về cái miếu nằm lặng lẽ thờ 6 y,
bác sĩ trong và ngoài nước đã mất trong cuộc chiến này.
Xin nghiêng mình
trước sự hi sinh của những thầy thuốc đã, đang không quản thân mình để cứu giúp
sự sống trên trái đất này.
Sự hi sinh của họ
là vô giá và lòng biết ơn của chúng ta cũng là vô tận.
Ở ta những năm gần
đây, có thể chỗ này, chỗ kia, người này, người khác một lúc nào đó quên đi Lời
thề Hippocrates.
Song, vẫn còn đó
hàng ngàn, hàng vạn những lương y như từ mẫu. Họ thực sự là "những sứ thần
áo trắng" trên cõi nhân gian!
Xin kính cẩn
nghiêng mình trước linh hồn các thầy thuốc đã hi sinh trong sự nghiệp bảo vệ sức
khỏe và tính mạng con người.
Họ đã chết cho
hàng triệu người được cứu sống!"
Các em thân mến!
Theo quy luật tự
nhiên, cách tự bảo vệ mình tốt nhất là hãy bảo vệ và giúp đỡ những người quanh
ta. Hãy tưởng tượng rằng nếu nhiều người quanh ta mắc bệnh thì liệu ta sống có
bình yên hay không? Và nếu mình mắc bệnh hoặc có nguy cơ mắc bệnh mà mình biết
giữ gìn không để lây cho người khác thì nạn dịch sẽ không xãy ra. Mọi người sẽ
được bình an.
Mỗi hành động của
chúng ta cần tuân thủ theo nguyên tắc: Không hại mình, không hại người, không hại
môi trường sống và ngược lại là lợi cho mình, lợi cho người, lợi cho môi trường
sống.
Ví dụ như việc mua
khẩu trang, nếu mỗi người chúng ta chỉ mua đủ dùng vài ngày, sau đó lại mua tiếp
thì sẽ đủ khẩu trang cho mọi người và phù hợp với tốc độ cung cấp của các xí
nghiệp. Nếu có nhiều khẩu trang, hãy chia sẻ với các bạn chưa có. Hãy rèn luyện
từ những chuyện nhỏ như thế các em sẽ thấy mình thật mạnh mẽ, sẽ cảm nhận được
niềm hạnh phúc đong đầy.
Thầy trò chúng ta
đã cam kết ngay từ đầu năm học là trung thực trong học tập và trong đời sống để
theo đuổi giá trị cốt lõi của nhà trường là sống yêu thương- sống tự chủ- sống
trách nhiệm, thầy tin rằng các em sẽ vững vàng tuân thủ những quy định với tâm
thức yêu thương và đầy trách nhiệm để bước vào giai đoạn thử thách mới: học tập
trong mùa dịch Corona.
Thầy cô toàn thể
nhà trường sẽ luôn đồng hành cùng các em dù bất cứ tình huống nào xảy ra.
Thân ái chào các
em.
Phạm Ngọc Thanh-
HT Trường THPT Việt Nhật
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét