Tôi không ghét những ngày buồn và yêu lắm những ngày vui. Những ngày buồn cho tôi biết giá trị của những ngày vui và hãy thử nghĩ xa hơn một chút, phải chăng cuộc đời của mỗi người cũng giống như những cảm xúc trong ta vậy? Lúc thì bình yên, phẳng lặng lúc lại lắm thử thách, gian nan. Đó là những bản nhạc làm nên giai điệu của cuộc sống, và tất nhiên không một bản nhạc nào giống bản nhạc nào cả bởi cuộc đời của mỗi người thì không ai giống ai.
Một bản nhạc có thể vui hoặc buồn, nhanh hoặc chậm là tùy vào người viết ra nó nhưng có lẽ không ai muốn bản nhạc của mình cứ mãi đều đều mà không có cao trào hay điệp khúc cả. Phải đủ dũng cảm và nghị lực đối diện với những nốt trầm nhất trong bản nhạc thì ta mới có những phút giây thăng hoa cho những nốt bổng tiếp theo.
Tôi vẫn đang viết tiếp những giai điệu đầu tiên trong bản nhạc của mình, còn các bạn thì sao?
Viết cho một ngày "buồn vui vô cớ".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét