Tháng tư nào rồi cũng sẽ đi qua... Điều còn lại trong đời sống vô thường dĩ nhiên sẽ là yêu thương tuyệt diệu. Đừng đặt quá nhiều câu hỏi cho cuộc đời khi ta chưa từng nếm trải. Hãy dấn bước và sống trọn vẹn trong đó. Dẫu có đớn đau tủi hờn, hay vinh quang cao ngời thì người trong cuộc mới có thể cảm thấu nhất. Tê liệt thể xác thì đã sao? Vẫn hơn nhiều người đi qua nhau mỗi giờ mà xơ cứng rồi quên lãng.
Tôi chỉ có niềm ước ao mỗi nơi mình đã đến sẽ kịp tặng lại ai đó nụ cười. Dù bạn là ai? Tôi là ai? Vẫn không quan trọng bằng chúng ta đã để lại điều gì cho cuộc đời khi ngọn đèn chợt tắt trong kiếp người thoảng qua...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét