Tại sao có đêm tối nếu không phải để tạo cho tôi cơ hội đọc thấy ngôn ngữ của các vì sao?
Những đêm tối trên đường đi đó khiến đôi lúc tôi đã rẽ quặt. Tôi chùn bước. Thiên Chúa có đó, Người lẩn khuất trong đêm tối của đời tôi, đêm tối mà tôi vẫn còn tỉnh thức; chính vì vẫn tỉnh thức mà đêm tối mới đè nặng trên tôi… Nhưng chính trong đêm đen mà tôi sẽ nhìn thấy ngời lên Dung Nhan bình minh của Người.Tại sao có đêm tối nếu không phải để tạo cho tôi cơ hội đọc thấy ngôn ngữ của các vì sao? Nếu không phải để tôi trở về cõi lòng mình canh thức trong thinh lặng và cô đơn? Nếu không phải là để cho lương tâm tôi lên tiếng? Nếu không phải để cho sự thật được hiển hiện rõ trong tôi? Nếu không phải để cho tôi được tái tạo chính mình và đón nghe thiết lập cuộc đối thoại giữa những lời tâm phúc của Thiên Chúa với những nỗi niềm thầm kín trong trái tim tôi? Nếu không phải để tôi soi bóng mình trong tấm gương của chính tôi và trong khuôn mặt của Thiên Chúa?
Đi trong đêm tối giúp tôi có cơ hội để kiện toàn lòng trung thành của mình với Đấng mà tôi đã kết ước, Người không bao giờ bỏ tôi dẫu trăm ngàn lần tôi khước từ Người. Bàn tay Người đã nâng tôi dậy và tình yêu Người luôn rộng mở thứ tha. Nhờ sức mạnh của Người, tôi sẽ bẻ gãy bằng tình yêu những cánh cửa của ngôi mộ, những cánh cửa của nỗi khốn cùng nơi tôi, những cánh cửa của đêm tối đời tôi.
Và tình yêu sẽ mang lại sự cứu thoát.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét