Hỡi nhà ngôn sứ I-sai-a,
Mấy ngàn năm trước ôi xa ngút ngàn.
Mà nay sao vẫn âm vang,
Những lời réo gọi dọn đàng lối đi !
Đường qua phố thị kinh kỳ,
Đường xuyên trũng thấp đường đi núi rừng.
Đèo cao bạt xuống cho lưng,
Hố kia lấp lại cho đừng lõm sâu.
Ngăn sông cách suối bắt cầu,
Quanh co uốn thẳng thắm màu hoa xinh…
Sẵn sàng đón Vị Cứu tinh,
Quang lâm từ chốn thiên đình cao quang…!
Hôm nay cũng chuyện dọn đường,
Quanh co khắp nẻo, ngổn ngang trăm đường.
Đường gia đạo, lối uyên ương,
Đường lên cung thánh, đường vương chợ đời.
Đường gặp gỡ giữa mọi người,
Đường chia cảnh ngộ phận đời hẩm hiu.
Đường phục vụ, nẻo thương yêu,
Gia đình, xã hội bao nhiêu là đường…!
Hận thù giờ đổi yêu thương,
Xa xôi cách biệt nay đương lại gần.
Đường nào dục vọng, tham sân,
Nay theo lối mới lại gần phúc thiêng.
Mỗi người có một đường riêng,
Canh tân sám hối cần chuyên nguyện cầu.
Bước chân Người có xa đâu,
Người qua mấy độ ta đâu có ngờ !
Những Mùa Vọng tím nên thơ,
Mang theo những khúc bâng quơ nhạc buồn :
“Trời cao xin hãy mưa sương,
Mây ơi mưa Đấng mang ơn cứu đời…”
Đường Mùa Vọng mở ai ơi,
Đường tình yêu đó muôn nơi đón chờ.
Đón Ngài hoa trải đường thơ,
Ngài về Ngài sẽ ngẩn ngơ vui mừng.
Niềm vui hạnh phúc tưng bừng,
Kiếm cung bẻ gãy, rượu mừng tràn ly.
Mùa Vọng về lại chuyến đi,
Đường nào dang dở ta thì đắp xây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét