Buổi chiều nọ,vị cai quản
dòng tu đến gặp một tu sinh đang dự tu
và hỏi:
+ Hôm nay con đã làm những
gì?
- Tu sinh đáp:
Thưa cha bề trên, cả ngày hôm nay
con quá đỗi bận bịu. Nếu chỉ cậy riêng vào sức lực của con thì con không thể
nào cam nỗi, nhưng con đã cầu nguyện để được Chúa trợ lực giúp con vượt qua tất
cả.
Thế ư ? Con hãy kể rõ ra đi nào…?
Thưa cha bề trên ngày nào cũng
như ngày nào con cũng chăm chỉ coi chừng hai con chim ưng, gìn giữ hai con nai,
kềm chế hai con diều hâu, đề phòng một con cá sấu,thuần phục một con gấu và lại
còn không được xao nhãng chăm sóc một người bệnh.
+ Cha bề trên sửng sốt
Con nói gì mà lạ thế nhà dòng của
chúng ta nào hải là sở thú hay gánh xiếc đâu mà nuôi lắm động vật hoang dã như
con vứa mới nói. Và có ai đang ốm đau gì đâu mà nhờ con chăm sóc.
- Tu sinh cung kính đáp:
Dạ Thưa có đấy ạ, hai con chim
ưng tức là đôi mắt của con, phải coi chừng đừng để chúng nhìn vào những điều
trái lẽ làm sáo động lòng con. Hai con nai tức là đôi chân của con, phải cẩn
thận từng bước để chúng khỏi đưa con lạc lối đi vào nẻo đường xấu xa tội lỗi.
Hai con diều hâu tức là đôi bàn tay của con, phải luôn luôn kiềm chế, bắt chúng
làm điều đạo lý. Con cá xấu tức là cái lưỡi của con, phải cẩn thận từng ngày để
khỏi phải hớ hênh lỡ miệng buột mồm, tuôn ra những lời vô ích hay xúc phạm
người khác. Con gấu tức là trái tim con, phải thuần phục cho nó đừng hung hăng,
kiêu ngạo và ích kỷ. Cuối cùng bệnh nhân chính là bản thân con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét